Dù chung sống trong một mái nhà nhưng chúng tôi không giao tiếp và không ngủ chung.
Tôi 30 tuổi, chồng hơn tôi 4 tuổi, chúng tôi đã kết hôn 7 năm và có hai con. Tôi làm kế toán với mức lương ổn, còn chồng chưa có nghề ổn định. Dù tài chính không dư dả nhưng tôi hạnh phúc vì chồng yêu thương và con ngoan. Thời gian đầu, chồng tôi có trách nhiệm, nhưng hai năm gần đây, anh lười biếng, không chịu làm việc, khiến gia đình phụ thuộc hoàn toàn vào lương 5 triệu của tôi. Khi tôi khuyên anh tìm việc, anh chỉ hứa cho qua và phản ứng tiêu cực khi tôi đề nghị anh làm bảo vệ.
Sau khi nghe chồng nói, tôi tức giận, khóc và đưa con về nhà mẹ đẻ. Ba ngày sau, chồng đến xin lỗi, hứa sẽ cố gắng làm ăn. Thương chồng, tôi cho anh cơ hội, nhưng khi về, anh vẫn không thay đổi, chỉ làm việc được vài ngày rồi nghỉ. Chúng tôi cãi nhau hàng ngày, và tôi cảm thấy chán nản khi anh chỉ phụ thuộc vào tôi. Mặc dù sống chung, nhưng chúng tôi như ly thân, không nói chuyện và không ngủ chung. Tôi muốn ly hôn nhưng vì thương con nên vẫn hy vọng chồng sẽ thay đổi, nhưng rồi lại thất vọng.
Chồng tôi không đồng ý ly hôn nhưng vẫn không có sự thay đổi nào. Anh ấy không có trách nhiệm như một người trụ cột, và tôi không biết có phải tiếp tục nuôi cả con lẫn chồng như vậy không.



Source: https://afamily.vn/du-song-chung-mot-nha-nhung-chung-toi-khong-noi-chuyen-khong-ngu-cung-nhau-20170602160627869.chn